Status buồn Ngày bé chỉ mong mình lớn còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại"..

Đã có lúc em mong mình bé lại. Để em được ngắm chính mình trong gương, bé bỏng và xinh xắn như một cô công chúa tí hon. Xoay một vòng, em vẫn thấy mình nhỏ nhắn và đáng yêu. Ánh mắt trong ngần, đôi môi chỉ biết đòi ăn và hờn dỗi, những ngón tay hồng hào chưa phải bươn chải gì làm em vui thích.
Status buồn Ngày bé chỉ mong mình lớn còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại"..

Có những lúc ta mong mình bé lại, trở về với ta của ngày xưa- một thời ngây ngô, vụn dại. Về với những buổi trưa hè lấm lem bùn đất, đôi chân trần cùng lũ bạn nô đùa trên khắp mọi nẻo đường quê.

 

Về với những trậnđòn của bố mỗi lúc nghịch hư, phá phách, về với những gánh đồ hàng, chuồn chuồn, châu chấu, đuổi bướm, ngắt hoa. Về với những góc phố thân quen luôn tràn ngập tiếng nô đùa.

 

Status buồn Ngày bé chỉ mong mình lớn còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại"..

 

Có những lúc ta mong mình bé lại, về với ngày xưa ấy chỉ để được thoả thích khóc- cười. Khóc nức nở khi ai đó giành lấy đồ chơi hay đơn giản khi vấp phải một hòn đá, đụng phải một cây gai, rồi ta lại toét miệng cười khi ai đó cho cái kẹo hay một cái bóng bay- buồn đó rồi vui ngay đó. Với trẻ con mọi thứ đều đơn giản, vui buồn cũng thế.

 

Có những lúc ta mong mình bé lại chỉ để nghe câu hát à ơi của mẹ, ngọt ngào và tha thiết làm sao. 

 

Bé lại để được cha cõng trên lưng mà nhìn bầu trời đầy nắng rồi lũ chim hót trên cành. Bé lại để tíu tít với bà tất cả những chuyện trong ngày, rằng bà ơi hôm nay bạn A tặng kẹo, bạn B kéo tóc, bà ơi... bà ơi...

Có những lúc ta mong mình bé lại, để xa khỏi những xô bồ, bon chen nơi phố thị, xa khỏi những tính toan cuộc đời.Từ khi nào nụ cười ta không còn hồn nhiên, tiếng cười ta không còn trong trẻo thay vào đó là những cái nhếch môi đầy chuyên nghiệp cho vui lòng người mà đôi lúc trong lòng là mây mù phủ kín.

 

Từ khi nào mà ta chỉ còn có thể khóc mỗi lúc đêm về trong căn phòng trống, quạnh hiu. Người ta gọi đó là quy luật cuộc sống, khi con người ta lớn lên có những thứ sẽ tăng tỷ lệ thuận với tuổi tác còn một số khác sẽ mất dần đi hay ẩn sâu vào đâu đó tận đáy tâm hồn. 

 

Người ta cũng gọi đó là trưởng thành, cái cột mốc mà đứa trẻ nào cũng mong chờ cho nhanh đến nhưng đến khi chạm vào thì chỉ mong sao mìnhchưa bao giờ lớn lên...

 

Cả một thời thơ ấu mong được lớn

Đâu có biết lớn lên chỉ buồn thêm

Bao nhiêu những êm đềm tan vào đêm

Ôi trái tim vẫn còn yếu mềm...

 

Status buồn Ngày bé chỉ mong mình lớn còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại"..

 

Có đôi lần ta mong cho thời gian quay trở lại, chẳng phải để thay đổi quyết định, hay làm lại một điều gì đó còn nuối tiếc, mà đôi khi, ta mong quay trở lại chỉ là để tìm lại chính mình khi ấy, khi còn ngây thơ, khi còn vô tư với ánh mắt trong veo. Nơi ta tìm thấy tuổi thơ giấu kín trong chiếc đồng hồ thời gian chẳng bao giờ ngừng chạy, nơi ta ngơi nghỉ với cuộc đời, nơi ta bình lặng để an yên…

 

Khi người ta đủ lớn, người ta bỗng thấy thưở ấu thơ sao tràn đầy sắc màu rực rỡ thế. Cánh đồng xanh mê mải. Trời mây trắng dịu êm. Chuồn chuồn ớt thắm đỏ. Màu mực trong vở tím ngắt. Mèo vàng sưởi nắng lim dim. Trận mưa rào trên mái tôn xám. Da đen nhẻm chạy dưới trưa hè. Cả một thế giới rạng rỡ, tuyệt vời và trong vắt.

 

Đã bao giờ bạn chỉ muốn khóc thật to và trốn thật sâu? Đã bao giờ bạn muốn từ bỏ những nhộn nhịp, nhốn nháo ngoài kia chỉ để được giấu mình sau vạt áo sờn lưng mẹ? Được ngô nghê như những đứa trẻ ranh lần đầu chập chững học cách làm quen với cuộc sống. 

Đã bao giờ, đã bao giờ bạn thấy thế hay chưa? Đã bao giờ bạn dám chắc cuộc sống của mình đang có những ai? Bạn cần ai, và những ai cần bạn? Đã bao giờ đi giữa đám đông nhưng bạn vẫn thấy giật mình rằng vì sao lại cô độc quá…

 

Thế giới ngoài kia có bàn tay nào sẵn sàng nắm lấy và ủ ấm bạn hay không? Đã bao giờ bạn thôi hết băn khoăn, rằng vì sao người ta lại phải lớn? Đã bao giờ bạn ước giá mình cứ bé nhỏ mãi có phải tốt hơn không?

 

Tình cảm nhận thức và suy nghĩ của con người giữ lúc bé và lớn thật khác nhau. Có người từng nói như thế này:

“Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay.

Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn .

Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. 

Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. 

Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. 

Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay. 

Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được. 

 

Status buồn Ngày bé chỉ mong mình lớn còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại"..

 

Mà đôi khi, ta chỉ mong, được trở về với bút mực, truyện tranh, với nhảy dây hay ú tìm… Hay những giây phút mới lớn ngây ngô, chia nhau viên kẹo dưới hộc bàn nghịch ngợm, ngồi ngáp sái quai hàm rồi ngó đồng hồ bao giờ hết tiết với những đứa ham chơi, hay thi thoảng lại nhìn ra cửa sổ, nhìn bâng khuâng để vu vơ nghĩ… Bây giờ, sẽ, không còn những buổi tan học đua xe với lũ bạn, ngó nghiêng cửa sổ vì trót thích bạn lớn bên, không còn cười ngẩn ngơ cười vu vơ… Không còn tuổi thơ trong sáng nữa…

 

Ngày bé không bao giờ nghĩ có một ngày mình lại ngồi thơ thẩn, nghĩ linh tinh như thế này. Còn bây giờ, thấy mình sẽ còn suy nghĩ nhiều hơn nữa. Ngày ấy chỉ có vui và buồn. Giờ đây đôi khi có vui đan xen lẫn buồn, đôi khi có những cảm xúc lại không thể xác định để gọi thành tên. Và ngày bé chỉ mong mình lớn, còn bây giờ "đã đủ lớn để mong mình bé lại...

 

Lời kết: Có lẽ, thời gian trôi nhanh đến độ ta chẳng kịp nhận ra ta đã không còn bé nữa và ta phải lớn từ bao giờ. Nhưng dù thế nào đi nữa, dù không thể bé lại thì hãy cứ sống vô tư, chân thành và đơn sơ, để thấy đời vẫn rất đẹp tươi!

 

Gia đình

Dù đã lớn nhưng cháu vẫn mãi nhớ kí ức tuổi thơ đẹp đẽ - ở đó cháu có bà

Dù đã lớn nhưng cháu vẫn mãi nhớ kí ức tuổi thơ đẹp đẽ - ở đó cháu có bà

Bà là người đầu tiên dạy cho tôi biết yêu thương...
19/03/2019

Anh rể tôi đề nghị trả 100 triệu đồng mỗi tháng

Trong một câu chuyện đầy mâu thuẫn và xung đột,...
24/10/2023
STT đứa con xa quê háo hức trở về nhà những ngày cận kề tết

STT đứa con xa quê háo hức trở về nhà những ngày cận kề tết

Tết không bắt đầu từ khi sắc đào quất rộn ràng...
07/01/2020
Nếu không biến em thành nữ hoàng thì cũng đừng biến thành ô sin

Nếu không biến em thành nữ hoàng thì cũng đừng biến thành ô sin

Anh à, em hiểu anh cũng phải bận bịu công việc....
16/04/2020
Những status ý nghĩa mùi của tết

Những status ý nghĩa mùi của tết

Mùi của Tết không chỉ là mùi ngai ngái của mưa...
25/01/2018
Đừng nên đưa "hồi ấy của bố mẹ" để dạy dỗ con cái của mình

Đừng nên đưa "hồi ấy của bố mẹ" để dạy dỗ con cái của mình

Có lẽ, phận làm bố làm mẹ ai chẳng thương con,...
17/05/2021

Chữ NỢ trong tình yêu

Trong cuộc sống của mỗi người, không ai có thể...
20/12/2023
Status yêu thương Tết từ tay mẹ

Status yêu thương Tết từ tay mẹ

Tôi luôn có ý niệm rằng, Tết cũng giống như một...
25/01/2017
Status yêu thương Ta về chiều cuối năm

Status yêu thương Ta về chiều cuối năm

Chiều cuối năm! Vòng quay thời gian chuẩn bị khép...
25/01/2017
Những câu nói hay và ý nghĩa nhất về tình cảm mái ấm gia đình

Những câu nói hay và ý nghĩa nhất về tình cảm mái ấm gia đình

Gia đình là trường học của lòng khoan dung, vì nó...
09/09/2016
Đường về quê ăn tết sao khó quá mẹ ơi, thêm một năm con lại thất hứa

Đường về quê ăn tết sao khó quá mẹ ơi, thêm một năm con lại thất hứa

Đường về nhà xa quá mẹ ơi, chắc xuân nay con...
08/01/2020
Những tâm sự rơi nước mắt của những đứa con xa xứ mỗi khi nhớ nhà

Những tâm sự rơi nước mắt của những đứa con xa xứ mỗi khi nhớ nhà

Giữa cuộc sống bộn bề nơi giảng đường,...
26/03/2019